Khen là món
quà tinh thần rất ý nghĩa tặng cho người được khen. Nhưng khen thế nào cho tốt,
đặc biệt là các bậc làm cha mẹ khen con.
Các cha/mẹ
thường thích khen con mình thông minh nhưng không biết rằng khen thông minh
không quý bằng khen nỗ lực. Bởi thông minh là cái vốn trời cho, cái không phải
ai cũng có, cái ngoài mình, không phụ thuộc vào ý chí của mình. Còn nỗ lực là
xuất phát từ bên trong mình, thuộc quyền chủ động của mình, ai cũng có thể nỗ lực
nếu muốn.
Mình chia sẻ
câu chuyện mới nghe được về khen thế này.
Tại một trường
Đại học ở Mỹ (ĐH Stanford) người ta làm một thí nghiệm với một nhóm học sinh
như sau: Cho nhóm làm một bài tập tương đối dễ. Sau khi thu bài và chấm xong họ
chia số học sinh này thành hai nhóm. Ở nhóm thứ nhất người ta khen các em thông
minh. Ở nhóm thứ hai người ta khen các em nỗ lực. Sau đó tiếp tục đề nghị các
em làm bài tập với câu hỏi: Các em thích ra đề loại dễ hay khó? ở nhóm được
khen thông minh các em đều chọn ra đề loại dễ, ngược ở nhóm được khen nỗ lực
các em đều chọn ra đề loại khó. Khi tiếp tục ra đề cho các em làm (cùng một đề)
thì ở “nhóm thông minh” số em làm đúng ít hơn ở “nhóm nỗ lực”.
Thông tin
trên mình lấy từ cuốn sách dưới đây:
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét